Không lâu sau khi bắt đầu quen nhau, bạn gái tôi nhận được học bổng đại học tại Úc.
Chúng tôi lúc đó, đứa thì mới ra trường, đứa thì đang là sinh viên, nên không có điều kiện tài chính tốt để đi lại thường xuyên giữa 2 nước. Và vì thế, cả hai đã xác định sẽ không gặp mặt trực tiếp, ít nhất trong năm đầu.
Thế nhưng, khoảng cách không phải là khó khăn duy nhất. Người yêu tôi được chẩn đoán trầm cảm vào cuối năm đầu du học.
Vấn đề này nghiêm trọng hơn những gì tôi nghĩ. Đặc biệt là khi đây là giai đoạn đại dịch Covid-19 trên thế giới đạt đỉnh (năm 2021), gây ra nhiều khó khăn đến liệu trình điều trị.
Trầm cảm không chỉ làm sức khoẻ tâm lý của bạn gái xấu đi, mà dần dần, cũng khiến mối quan hệ của cả hai có nhiều khoảng cách. Cuối cùng, sau một trận cãi vã, tôi cảm nhận được nguy cơ rạn nứt rất gần.
Sau nhiều ngày suy nghĩ và nghe chia sẻ từ bạn bè, tôi nhận ra cách tốt nhất để giải quyết hai vấn đề trên là gặp nhau trực tiếp.
Thế là tôi quyết định lên đường thăm bạn gái ngay khi Úc mở cửa trở lại, dù điều kiện tài chính của bản thân lúc đó hạn chế.
Tổng số tiền tôi dành cho chuyến đi đặc biệt này vào khoảng 50 triệu đồng. Phần lớn trong đó là tiền vé khứ hồi và tiền dịch vụ làm visa, phần còn lại là chi phí sinh hoạt khi đến nơi.
Giờ đây nhìn lại, với tôi đây vẫn là một khoản chi liều lĩnh, nhưng đáng tiền nhất mà mình bỏ ra.
Nhờ chuyến đi, tôi ít nhiều trải nghiệm được cuộc sống du học của bạn gái. Từ đó, hiểu hơn về suy nghĩ và những vấn đề tâm lý mà cô ấy đang gặp phải.
Ngược lại, việc này cũng giúp người yêu tôi được chia sẻ và an ủi. Điều này giúp hỗ trợ việc điều trị tâm lý hiệu quả hơn.
Chuyến đi không chỉ hàn gắn một mối quan hệ. Mà hơn cả, nó tạo cơ hội cho tôi cùng vượt qua giai đoạn trầm cảm đầy khó khăn với người mà tôi yêu thương. Nhất là khi đó là người hướng nội, đơn độc ở xứ người và không thể về nước vì tài chính hạn chế, lại đang bận học.
Cuộc sống của tôi và bạn gái bắt đầu có những chuyển biến tích cực. Mối quan hệ tiếp tục phát triển tốt, bệnh tình của người yêu tôi cũng có nhiều cải thiện. Bản thân tôi thì như được làm mới, cảm thấy mình mạnh mẽ và nhiều năng lượng tích cực hơn.
Ở thời điểm hiện tại, người bạn gái ngày đó đã về nước và cũng là vợ sắp cưới của tôi.
Tôi nghĩ rằng đôi khi liều lĩnh, vô tư cho đi cũng là cách bản thân nhận lại "quà" - những hạnh phúc mà không tài sản nào có thể đo đếm.
(Câu chuyện được chia sẻ bởi bạn T.)