"Muốn vợ chồng bền vững, hãy có thoả thuận tiền hôn nhân" | Vietcetera
Billboard banner

"Muốn vợ chồng bền vững, hãy có thoả thuận tiền hôn nhân"

Với chị Ngân, bạn bè chính là tài sản vô hình quý giá nhất.
"Muốn vợ chồng bền vững, hãy có thoả thuận tiền hôn nhân"

Nguồn: Travelling Kat.

Chị Travelling Kat, tên thật là Nguyễn Kim Ngân, hiện giữ vị trí Global Marketing Communication Manager cho một tập đoàn công nghiệp Thụy Điển tại Stockholm.

Chị Ngân đã làm việc trong lĩnh vực báo chí và truyền thông tại Việt Nam, các nước vùng sông Mekong và Thụy Điển trong hơn 10 năm. Chị cũng đồng thời cộng tác thường xuyên cho mục phong cách sống của các tờ báo phụ nữ ở Việt Nam.

Chị cũng được biết đến qua những cuốn sách nữ tính và hài hước, như "Thế giới nhỏ xinh như bàn tay con gái" và "Yêu một cô gái Việt".

Ngồi cùng chị Ngân dịp này, The Money Date có cuộc hẹn với một cô gái nghe tên đã thấy màu tiền, lại luôn tự nhận mình có mối quan hệ phức tạp với tiền: cảm tính một cách lý tính và lý tính một cách đầy cảm tính.

1. Mức lương đầu tiên mà bạn nhận là bao nhiêu?

Mức lương đầu tiên mình nhận được cho công việc đúng chuyên môn mình làm ở Thụy Điển là… một hộp chocolate của hãng Merci.

Hôm đó, mình đi dạy truyền thông miễn phí cho các bạn học sinh cấp 3. Buổi giảng của mình chỉ có tính chất hướng nghiệp, giúp các bạn tìm cảm hứng trong nghề nghiệp tương lai. Sau buổi giảng, cô giáo hiệu trưởng tặng mình hộp kẹo, có chữ “merci” (cảm ơn - tiếng Pháp) trên đó.

Tối về, qua mạng xã hội, mình nhận được tin nhắn của một em học sinh trong lớp hôm ấy: “You’re so cool! Wanna become a communicator like you!” (Cô tuyệt quá, em muốn trở thành một người giao tiếp giỏi như cô vậy).

Khoản thù lao đó nhỏ về mặt vật chất nhưng rất có giá trị với mình. Nó đã định hình quan điểm của mình về compensation package (khoản bồi thường công lao) khi mình nhận bất kỳ công việc nào sau này.

Kể cả giờ lương mình có bao nhiêu đi chăng nữa, mình vẫn phải chắc chắn trong compensation package có một chữ “merci”. Y mình ở đây là sự trân trọng của công ty và những người làm việc quanh mình.

2. Mua nhà hay thuê nhà?

Những người quen của mình đều biết rõ niềm yêu thích mua bán nhà của mình (cười).

Đùa vậy thôi. Thật ra với mình, sở hữu nhà luôn mang lại cảm giác an toàn. Mình tìm hiểu, xoay xở và tính toán việc mua cho mình tổ ấm đầu tiên đúng vào thời điểm mình… bị bạn trai cũ phản bội.

Giữa cơn khủng hoảng bị lừa dối, lạc lõng, bơ vơ ở xứ người, mình tìm đến suy nghĩ mua một căn hộ nhỏ cho riêng mình như một niềm an ủi, như nỗ lực bám vào sợi dây làm mình cảm thấy được che chở và bao bọc.

Càng về sau, mình càng thấy cái cảm giác an toàn từ việc sở hữu nhà mang lại là có thật. Một căn hộ của riêng mình, dù nhỏ nhưng mang lại cho mình cảm giác an tâm.

An tâm rằng tuần sau, tháng sau, không ai có thể đuổi mình ra khỏi đó. An tâm rằng tối nay dù tuyết rơi, trời lạnh đến âm độ, mình vẫn có một chỗ ấm áp để ngủ. An tâm rằng dù cả thế giới quay lưng lại với mình thì mình vẫn có một chỗ để về, đó là nhà của mình.

3. Thứ gì rất đắt mà bạn đã mua và thấy đáng tiền?

Một chiếc túi designer.

Mình biết có người đọc đến đây sẽ cười. Thật ra hỏi “thứ gì rất đắt” thì rất nhiều người có thể trả lời, nhưng hỏi thêm “có đáng tiền hay không” thì chắc chẳng mấy người có thể trả lời ngay được.

Thế này nhé, nó đáng tiền với mình vì lần đầu tiên cầm chiếc túi ấy sau khi trả tiền, mình thấy trái tim rung lên mạnh mẽ, từng tế bào hưng phấn bật tưng dưới da. Trong lòng mình rộn lên niềm vui của cô bé mới lớn, vừa biết yêu lại vừa được yêu.

Cảm giác kiểu sung sướng, ngại ngần, choáng ngợp và hồi hộp ấy. Kiểu vừa muốn giấu cả thế giới, vừa muốn hét lên cho cả thế giới biết.

Ở tuổi 30 ý mà, bạn hiếm khi tìm lại được cảm giác yêu tuổi teen như thế lắm. Vậy nên hỏi mấy chục triệu để được xôn xao như tuổi 17, có đáng tiền không?

alt
Nguồn: Travelling Kat.

4. Khoản đầu tư nào bạn thấy đáng tiền nhất?

Với mình, khoản tiền mình bỏ ra và thấy xứng đáng nhất là tất cả các chuyến đi du lịch cùng bố mẹ.

Đó có thể hiểu là đầu tư khi mình đầu tư vào niềm vui của bố mẹ. Khoản đầu tư ấy chỉ có lãi thôi! Ít nhất là mẹ mình lãi cả nghìn chiếc ảnh trên Facebook để post dần, sau đó thì sung sướng đọc và trả lời comment cả tháng.

5. Trong một thế giới hoàn hảo, bạn sẽ nghỉ hưu năm bao nhiêu tuổi?

Mình có thấy các bạn trẻ bây giờ nói về việc nghỉ hưu sớm. Ý tưởng đó thật thú vị. Nhưng nếu hỏi mình thì mình sẽ không bao giờ nghỉ hưu.

Mình có được hai điều may mắn. Thứ nhất là mình đang sống và làm việc trong một xã hội ưu tiên work-life balance nên mình có thời gian sống đúng nghĩa, trong khi vẫn làm việc. Thứ hai, mình đang được làm công việc mình yêu thích.

Với hai điều may mắn này, cộng với cá tính thích hoạt động, thích làm cái này cái kia, mình không bao giờ muốn nghỉ hưu luôn.

Nếu thôi việc ở công ty, mình sẽ tiếp tục làm công việc khác mình thích. Ông nội chồng của mình nghỉ hưu năm 60 tuổi. Năm 64 tuổi, cụ quyết định mở một tòa báo ở nhà. Vậy là từ ngày về hưu, cụ đã giữ vai trò chủ bút tờ báo đó trong hơn 30 năm. Đến tuổi 90, cụ vẫn làm việc. Cụ là nguồn cảm hứng cho mình.

6. Theo bạn, những người giàu thường có điểm chung gì?

Là họ đều giàu (cười).

Mình có phải là người đa nghi không nhỉ? Chứ mình chả bao giờ tin vào các câu chuyện như kiểu người giàu rèn luyện như thế nào để trở nên giàu có, hay con đường từ nghèo khó trở nên nhiều tiền,...

Với mình, những thứ đó mang nhiều màu sắc thần thoại.

7. Lời khuyên về tiền/sự nghiệp tệ nhất mà bạn từng nghe?

Mình thường nghe nhiều người khuyên rằng có ý tưởng gì hay thì giữ cho riêng mình, không thì người khác lấy cắp mất. Lời khuyên này không tệ, nhưng càng ngày mình càng ít làm theo, ít tin vào lời khuyên đó.

Đúng là mình sẽ không chia sẻ ý tưởng quá sớm. Bởi vì khi đó, mình chưa xây dựng ý tưởng đó đủ lớn, chưa nghiên cứu đủ sâu, chưa đắp đủ nguyên liệu bồi lên cho ý tưởng đủ hay. Nhưng khi đã chuẩn bị tốt, thì mình sẽ chia sẻ.

Với mình, ý tưởng phải được chia sẻ để được cộng hưởng, để được biến thành hiện thực, để trở nên có ích và để trở thành cái gì đó lớn hơn nữa.

Đúng là sẽ có những người đi tìm và ăn cắp ý tưởng của người khác. Nhưng khi bạn đã bỏ công nghiên cứu, bồi đắp cho ý tưởng của mình thì người khác – dù lấy cắp ý tưởng của bạn – cũng không thể lấy được quá trình đào sâu, nghiên cứu, bồi dưỡng của bạn.

Và khi họ lấy cắp xong, còn đang loay hoay đi chứng minh cái không phải của họ là của họ, thì bạn đã lại bận rộn xây dựng, bồi đắp một ý tưởng tuyệt vời khác.

alt
Nguồn: Travelling Kat.

8. Kiến thức mới nhất mà bạn học được?

À có cái này hay lắm. Mình mới biết cáo tuyết Bắc Cực sẽ chuyển màu lông thành màu trắng trong mùa Đông để ngụy trang trong tuyết. Khi mùa Hè tới, cáo tuyết sẽ đổi màu lông thành màu nâu.

Mình rất thích kiến thức này vì với mình, đây đúng là một ví dụ của tự nhiên cho kỹ năng thích ứng với môi trường. Loài người chúng ta cứ ngỡ văn minh nhân loại tạo ra mọi thứ, nhưng thực ra rất nhiều thứ đã có mặt trong tự nhiên từ ngàn đời nay rồi.

9. Theo bạn, việc có một hợp đồng tiền hôn nhân có cần thiết không? Vì sao?

Mình tin là có!

Mình không muốn và cũng chưa từng ký một hợp đồng nào. Thế nhưng, vợ chồng mình có những thỏa thuận tiền hôn nhân. Ví dụ như nhà của hai đứa ra sao, những tài sản chung thì như thế nào, con chung ra sao,... Thậm chí cả mèo chung cũng cần được giải quyết ra sao nếu hai đứa không còn ở bên nhau.

Tình yêu thật sự thiêng liêng và không nên để những tranh cãi vật chất làm hỏng đi sự thiêng liêng đó. Chính vì thế, mình cần thỏa thuận trước để tránh tranh cãi.

10. Bạn thích hình thức đầu tư nào nhất? Vì sao?

Mình thích đầu tư vào nghệ thuật, ví dụ một bức tranh hay một tác phẩm nghệ thuật chẳng hạn.

Với mình, khoản đầu tư ấy sau này có mang lại cho mình thật nhiều tiền hay không thì chưa biết, nhưng niềm vui được tận hưởng những tác phẩm nghệ thuật cũng có thể coi là một món lời rồi.

alt
Nguồn: Travelling Kat.

11. Một bài học hay lời khuyên về tài chính mà bạn tuân theo?

“Bỏ trứng vào nhiều giỏ”

Mình luôn tin vào việc nên có hơn một nguồn thu thập, hơn một quỹ, hơn một cách đầu tư và hơn một mục đích chi tiêu.

12. Tài sản vô hình giá trị nhất mà bạn sở hữu là gì?

Bạn bè.

Mình là con một nhưng mình giàu đường bạn bè lắm. Mình có bạn ở khắp nơi. Bất kỳ lúc nào mình cần, mình cũng có bạn bè bên cạnh.

Chính bạn bè là những người đến thăm bố mẹ mình trong những ngày mình không ở nhà, những người đi xem nhà, ký nhà, mua nhà cùng mình, những người chuyển đồ vào nhà cho mình, mang đồ ăn tới nhà mình trong những ngày mình ốm.

Bạn bè vì thế là tài sản quý giá mình đã đầu tư, và vẫn tiếp tục bỏ hết tâm sức, nguồn lực ra để đầu tư. Lời đến thế cơ mà!