"Ai rồi cũng muốn bỏ phố lên rừng…"
...nhưng em lên đây khổ lắm chị ơi.
Trông em ốm như vậy rồi, mà hồi xây Twin Beans năm ngoái, em còn sụt 5 cân nữa.
Lúc mới đến đây không điện không nước, em phải leo lên chỗ đỉnh dốc kia, lúc đó còn chưa có bậc thang, hứng nước xuống tắm. Bưng gần đến nơi rồi còn trượt chân ngã, cả chậu nước ụp ướt hết cả người.
- Thế sao em còn lên đây?
Em là kiểu nature lover ấy chị. Với cảm giác của em lúc đó giống như mình là người-được-chọn.
Giá đất ở Đà Lạt tăng nhanh như vậy, mà em lại tìm thấy mảnh đất này, lại là nơi duy nhất có sổ đỏ trong cả vùng. Em quyết định mua trong vòng 24 tiếng. Đi xem đất xong, vắt tay lên trán cả đêm, buổi sáng em quay lại đặt cọc toàn bộ số tiền mang theo người là năm mươi triệu, rồi hẹn 3 tuần sau sẽ lên trả hết.
Em về lại Sài Gòn, gom rồi vay tiền khắp nơi, bán cả công ty du lịch online mình có, rồi lên đây xây hết một năm và mở farm được 7 tháng nay rồi.
Trước mắt em lo trả nợ. Sau này em muốn đây là nơi mà mọi người được sống gần với thiên nhiên hơn, đi dạo trong rừng và ăn trưa bên bờ suối. Bọn em cũng mới thu hoạch được một vụ cà phê. Cốc chị đang uống là hạt từ nông trại đấy!
“Tan Chảy” là series thuật lại những câu chuyện tuyệt đẹp về cuộc sống. Bạn cũng có câu chuyện "tan-chảy"? Hãy kể cho chúng tôi tại tanchay@vietcetera.com.