Khi đồng nghiệp thân thiết không còn làm cùng bạn

…thì họ vẫn sẽ gắn bó với bạn theo những cách khác.
Hiền Lê
Nguồn: Tin Phung

Nguồn: Tin Phung

Khi đi làm, chúng ta dành ít nhất 8 tiếng mỗi ngày ở bên đồng nghiệp. Với ngần ấy thời gian ở gần nhau, không quá khó hiểu khi bạn có sự gắn bó nhất định với họ. Thực tế khi có được người đồng nghiệp thân thiết, bạn sẽ làm việc hiệu quả hơn rất nhiều.

Vì vậy khi họ không còn ở cùng công ty, chắc chắn bạn sẽ có những xáo trộn nhất định. Cùng lắng nghe các thành viên nhà Vietcetera chia sẻ về vấn đề này nhé.

Điều quan trọng là cho bản thân mình thời gian

Trân Lê - Lead Editor mục Cuộc Sống

Trong suốt 3 năm gắn bó với Vietcetera, người cựu đồng nghiệp mình ấn tượng nhiều nhất có lẽ là chị Vy Lâm. Là 1 trong 4 managing editor ở thời điểm đó, chị Vy vừa là sếp, vừa là một người bạn dẫn dắt mình rất nhiều trong công việc.

Mình vẫn nhớ ngày mình đến công ty phỏng vấn, ấn tượng của mình lúc đó là trông chị khá… lạnh lùng và khó gần. Nhưng sau khi thấy ngày nào chị cũng hì hục gom đơn đồ ăn trưa cho cả team, tự nhiên mình thấy chị ấm áp lạ thường.

Trong team Editorial chị có biệt danh “hung thần chính tả”, bởi không một lỗi chính tả hay diễn đạt nào có thể qua mặt được chị dù nhỏ nhất. Chị sửa rất chi tiết, và đôi khi phải sau 4-5 lần sửa bài mới được chị cho “qua cửa”. Nhưng mình luôn yên tâm là một khi bài được chị duyệt, thì chắc chắn nó không còn một lỗi nào nữa.

Vốn là kiểu người low-key nên chị Vy không có một buổi thông báo rầm rộ nào về sự ra đi của mình, chủ yếu mọi người trong team chỉ biết thông qua nhau.

Mình nghĩ không chỉ mình, nhiều người cũng trải qua cảm giác hoang mang khi mất đi senior - người trực tiếp dẫn dắt mình từ thuở mới vào công ty. Tuy vậy, mọi thứ vào guồng khá nhanh sau đó. Mình nghĩ do chị Vy đã theo sát mình một thời gian dài nên việc “kế thừa” chị mới diễn ra suôn sẻ vậy.

Mối quan hệ của tụi mình sau đó đã chuyển hẳn từ senior với junior thành bạn bè. Với mình đây là một may mắn, bởi mình biết nhiều người sau khi nghỉ việc thậm chí còn không nói chuyện với đồng nghiệp cũ.

Tiếc là tụi mình không có tấm ảnh nào chụp chung (chắc do cả 2 đều hướng nội) nên đành “dùng tạm” ảnh món quà sinh nhật vô cùng hài hước mà chị Vy đã tặng mình năm nay:

Thông điệp nhắn gửi tới độc giả: Khi đồng nghiệp thân thiết nghỉ việc, bạn sẽ trải qua trạng thái “mình có nên ở lại hay không?”. Điều này là hoàn toàn bình thường, bởi khi dành 8 tiếng/ngày trong cùng một không gian, giữa các bạn sẽ hình thành sự gắn bó nhất định.

Thực tế sau khi chị Vy nghỉ, mình cũng đã tạm biệt thêm vài đồng nghiệp khác. Và sau mỗi lần chia tay mình đều nhận ra rằng, điều quan trọng là cho bản thân thời gian để quen với việc đó. Dù không còn đồng hành trong công việc, họ vẫn có thể trở thành bạn thân, sát cánh bên bạn trong nhiều khía cạnh khác của cuộc sống.

Nếu thực sự quý nhau, sẽ luôn có cách giúp bạn giữ kết nối

Trà Nhữ - Art Coordinator

Thời điểm gia nhập Vietcetera năm 2019, mình làm việc ở Sài Gòn. Đến đầu năm 2021, mình chủ động xin chuyển về chi nhánh tại Hà Nội để lo việc gia đình. Trong suốt 2 năm ấy, mình đã có những kỷ niệm khó quên với nhóm bạn - đồng nghiệp mình quen tại công ty.

Nhóm tụi mình đến từ những team khác nhau. Mình ở team Design, Trân Lim bên Account, còn Thy, Nghĩa, Đức Anh, Minh Anh và Yui thuộc team Editorial. Nhưng tụi mình có điểm chung là đều mới tốt nghiệp và đang làm công việc full-time đầu tiên trong đời. Cũng vì cái sự non xanh và có phần “bất ổn” này, tụi mình giống một nhóm bạn cấp 3 hơn là đồng nghiệp ở công ty.

Tụi mình ngồi cùng bàn làm việc, thường xuyên hẹn nhau đi ăn, đi chơi. Thậm chí có những hôm đã làm xong việc, chúng mình vẫn nán lại văn phòng ngồi tám chuyện khá muộn mới về.

Cuối tuần, cả đám lại tổ chức house party ăn uống, ca hát và trò chuyện về những vấn đề mà đứa nào cũng gặp phải. Với mình - con bé đầu 20 chân ướt chân ráo vào Sài Gòn khi ấy, tìm được nhóm bạn hợp cạ như vậy ở ngay công ty thật sự rất quý.

Không lâu sau khi mình về Hà Nội, họ cũng lần lượt có công việc mới. Lúc nghe tin mình không quá bất an, bởi vốn mình là người đi trước. Và thực tế mình mừng cho họ, bởi như vậy họ sẽ có cơ hội thử nghiệm những cái mới.

Dù không liên lạc thường xuyên, nhưng lần nào mình vào Sài Gòn hoặc các bạn ra Hà Nội, tụi mình đều gặp gỡ hàn huyên như thuở nào. Cảm giác như chúng mình vẫn ở cùng thành phố, chỉ là ít gặp nhau hơn thôi.

Thông điệp nhắn gửi tới độc giả: Trong những năm đầu đi làm, công việc gần như “hợp nhất” với cuộc sống của bạn. Vì vậy khi có đồng nghiệp rời đi, bạn sẽ thấy buồn và tiếc nuối.

Nhưng sau này bạn sẽ hiểu rằng, mỗi người đều có một cuộc đời để sống, và sẽ có vô số con người đi qua cuộc đời mình. Nếu có duyên họ sẽ tiếp tục đồng hành, còn nếu không thì cũng không cần quá nặng lòng. Dần dần mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Nếu các bạn thực sự quý nhau và có chung sở thích, chắc chắn sẽ tìm ra cách duy trì tình bạn. Như tụi mình đều là “wibu” nên luôn có manga và anime làm cầu nối.

Bạn có thể buồn, nhưng đừng nên níu kéo họ

Kỳ Thơ - Partnership Manager

Thời điểm mình gia nhập Vietcetera, công ty chỉ có khoảng 20 người. Phỏng vấn mình là Minh Ng và Cao Miêu - hai cô bạn cũng bằng tuổi. Sau khi đậu phỏng vấn, mình mới biết Vy Lâm - cô bạn cùng khóa mình quen ở trường - cũng vào công ty. Cả 4 đứa được giao phát triển nội dung cho trang tiếng Việt (Vietcetera khi ấy mới chỉ có phiên bản tiếng Anh).

Mình chuyên đảm nhiệm việc network bên ngoài. Miêu rất thông minh, biết ứng biến nhiều tình huống nên “chuyên trị” phát triển và định hướng nội dung. Trong khi đó Vy có khả năng tư duy logic và chú ý chi tiết, nắm vai trò nghiên cứu xu hướng, bóc tách từng lớp lang của mỗi câu chuyện. Còn Minh ở công ty lâu nhất, hiểu rõ cách hoạt động và có các mối quan hệ lâu dài.

Tính cách bọn mình dù khác biệt nhưng có thể cộng hưởng lẫn nhau. Chúng mình hay nói đùa 4 đứa giống như 4 góc bánh chưng (vì bọn mình ngồi 4 góc bàn ở công ty), luôn “dính chặt” để bảo vệ lẫn nhau.

Khi dịch ở Sài Gòn căng thẳng, bọn mình phải tách nhau suốt thời gian dài. Vậy là ngày nào cũng gọi video trò chuyện đủ thứ trên đời. Thành ra dù ở xa nhau, nhưng bọn mình lại trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Giờ đây Miêu và Vy đều đi học tiếp, còn Minh cũng có công việc mới. Ban đầu mình cũng hơi hụt hẫng, vì không được gặp họ hàng ngày nữa. Nhưng khi nghĩ đến những cơ hội mới trong học tập và công việc mà các bạn có được, mình không thấy buồn nữa. Bản thân mình cũng chuyển sang phòng ban khác, nên mình cũng chuyển sang một tâm thế làm việc mới.

Thông điệp nhắn gửi tới độc giả: Gặp được đồng nghiệp tốt trong công việc là cái duyên lành. Nhưng ai cũng có con đường riêng, nên bạn cũng đừng quá buồn khi họ muốn thay đổi công việc. Thậm chí việc thất vọng, tìm cách níu kéo họ với mình là hành động khá trẻ con và ích kỷ.

Nếu quan hệ của các bạn thực sự tốt, sẽ dễ dàng trở thành bạn bè. Như bọn mình dù không gặp nhau thường xuyên, nhưng vẫn luôn theo dõi, cập nhật tình hình cuộc sống của nhau. Sợi dây liên kết giữa chúng mình vẫn luôn ở đó, bất kể khoảng cách địa lý hay múi giờ.

Họ vẫn sẽ đồng hành cùng bạn, dù không còn làm cùng nhau

Văn Trần - Product Manager

Người đồng nghiệp mình có nhiều kỷ niệm nhất là Thành. Có thể nói mình chứng kiến toàn bộ quá trình trưởng thành của em - một chàng trai đi từ con số 0 đến vị trí kỹ sư mặt tiền chỉ trong vòng 2 năm.

Ngay khi thấy chiếc CV Thành đăng ở một nhóm tuyển dụng, mình lập tức ấn tượng với sự cởi mở và chân thành ở em. Thành vốn không học đại học, cũng chưa có kinh nghiệm gì về công nghệ thông tin. Em xin làm intern front-end developer vì thấy công việc này hay, muốn học hỏi và theo đuổi lâu dài.

Phải thú thực thời gian đầu khá vất vả, vì Thành chưa biết gì nên mình phải hướng dẫn từng kỹ năng một. Nhưng được cái Thành học rất nhanh và cũng rất chịu khó. Ban ngày em lên công ty làm, buổi tối lại cặm cụi tự học thêm ở nhà. Có những hôm đã hơn 10 giờ tối, em vẫn nhắn tin cho mình nhờ giải thích chỗ nào chưa hiểu.

Cũng trong những buổi nhắn tin khuya này, anh em mình trò chuyện nhiều hơn về những chuyện ngoài công việc. Thành chia sẻ chân thật về những vấn đề tình cảm của mình, như chuyện em crush đồng nghiệp ở công ty và cách tiếp cận sao cho ý tứ nhất.

Thực tế chính mình đã khuyên Thành nên tìm các cơ hội khác để phát triển. Nghe thì có vẻ kỳ lạ, nhưng sau 2 năm gắn bó, mình thấy em rất có tiềm năng. Chính vì vậy mình mong em có thể thoát khỏi vùng an toàn mình đã tạo ra, bắt đầu tự bước đi trên đôi chân của mình.

Vì đã chuẩn bị tâm lý nên dù buồn, mình tin rằng em sẽ tiến xa. Và mình đã đúng - giờ đây Thành đã có vị trí quan trọng ở team mới, cùng với nhiều thành tựu mới. Bọn mình vẫn giữ liên lạc thường xuyên, cùng đi nhậu khi rảnh rỗi và chia sẻ những kinh nghiệm về công việc lẫn cuộc sống.

Thông điệp nhắn gửi tới độc giả: Trong công việc, gặp được đồng nghiệp tốt là điều đáng quý. Nhưng bạn cũng không nên lấy công việc làm yếu tố níu kéo để được gần họ. Khi cần thiết, bạn nên rời khỏi vùng an toàn để tiến xa hơn trong sự nghiệp. Họ vẫn sẽ đồng hành cùng bạn, dù không còn làm cùng công ty.

Vốn từ đầu mối quan hệ giữa mình và Thành giống mentor-mentee nhiều hơn là sếp và nhân viên. Vì vậy mà dù có làm cùng nhau hay không, mình vẫn sẽ đóng vai trò tiền bối, sẵn sàng giúp đỡ Thành bất cứ khi nào em cần.


Xem phiên bản đầy đủ

Xem nhiều nhất

Cùng chuyên mục