Main character syndrome - Khi bạn là “ngôi sao” cuộc đời mình
1. Main character syndrome là gì?
Main character syndrome là hiện tượng xảy ra khi một người nhìn nhận họ là vai chính trong bộ phim của cuộc đời. Hệ quả là họ thể hiện một phiên bản sai lệch về chính mình trên mạng xã hội, nhằm “thao túng” cách người khác nghĩ về bản thân.
Thuật ngữ này cũng trở nên phổ biến nhờ mạng xã hội, dù nó không phải một hội chứng tâm lý được ghi nhận. Một số dấu hiệu của người có main character syndrome bao gồm:
- Chỉ nói về mình trong các cuộc trò chuyện, mà không lắng nghe người khác chia sẻ.
- Cố gắng thể hiện mình “khác biệt” và “hoàn hảo”, đặc biệt trên mạng xã hội.
- Phản ứng dữ dội mỗi khi bị người khác phê bình, góp ý.
- Luôn “đói” sự công nhận từ người khác, nhằm tạo cảm giác mình “làm chủ” cuộc đời.
2. Nguồn gốc của main character syndrome
Tư duy “vai chính” vốn được tâm lý học hành vi cổ điển ghi nhận từ cuối thế kỷ 19, và đến năm 2009 thì thuật ngữ chính thức xuất hiện trên Urban Dictionary. Theo Vox, cái tên main character syndrome nhiều khả năng xuất phát từ Carrie Bradshaw - nhân vật nữ chính trong series truyền hình Sex and the City.
Trong phim, Carrie là cô gái mang tâm lý đòi hỏi, bất an và luôn ám ảnh về bản thân. Cô tiêu tiền không ngớt vào quần áo, giày dép để lúc nào trông cũng nổi bật nhất.
Cô luôn tự cho mình là trung tâm của nhóm bạn, và mọi vấn đề của cô phải được ưu tiên trước hết. Thậm chí cô còn từng khiến bạn thân của mình thấy tội lỗi vì không giúp cô trả nợ căn hộ, dù Carrie mắc nợ do chính lối tiêu xài không kế hoạch của cô.
3. Vì sao main character syndrome phổ biến?
Trào lưu này được khởi xướng trên TikTok bởi hai người dùng @lexapro_lesbian và @ashlaward từ tháng 5/2020. Người thứ nhất đăng một clip nhảy nhót và hát về việc mình là “vai chính” trong khu phố, trong khi người thứ hai chia sẻ mọi người nên coi bản thân là “vai chính” của đời mình nhiều hơn.
Hashtag #maincharactersyndrome cũng đạt tới hơn 38.5 triệu lượt tương tác. Khá nhiều người chia sẻ hài hước về 7749 cách để trở thành “vai chính” trong đời, như đi đôi giày 10 phân trong lễ tốt nghiệp, hoặc chiếu đèn pin vào người để thần tượng chú ý đến bạn trong concert.
Một số khác nói về cách nhận diện những “main character” trong cuộc sống. Ở trường học, đó là những bạn trẻ ăn mặc lồng lộn, nói chuyện kiểu “ô dề” nhằm thu hút sự chú ý của crush. Ở công sở, đó là những người tự cho rằng mình thông minh và quan trọng hơn các đồng nghiệp khác, luôn lấn át hoặc “dìm” họ trong các cuộc họp để được sếp chú ý.
Người có main character syndrome thường thể hiện nó trên mạng rõ rệt hơn, thậm chí xây dựng hình ảnh bản thân khác xa với thực tế. Chẳng hạn họ đăng ảnh với caption mua siêu xe, dùng túi hiệu… trong khi đó thực tế không phải đồ của họ. Điều này xảy ra bởi mạng xã hội là nơi ta ít bị “check VAR”, nên cũng không ngại “nói quá” để vẽ nên hình ảnh mong muốn.
Vì những lý do trên mà main character syndrome thường bị nhìn nhận theo hướng không mấy tích cực. Tuy nhiên theo chuyên gia tâm lý Kate Rosenblatt, tâm lý này cũng giúp bạn nhìn ra mình có quyền tự chủ với cuộc đời, từ đó quyết đoán và tự tin hơn khi ra các quyết định. Nếu tận dụng tốt khía cạnh này, bạn có thể nâng cao giá trị bản thân, lòng tự trọng và tự tin.
Dẫu vậy, một nhược điểm không thể phủ nhận của main character syndrome là nó khiến bạn rất khó hợp tác với những người khác. Để khắc phục, bạn cần học cách hạ cái tôi xuống khi cần thiết, cũng như dành nhiều thời gian phản tư lại suy nghĩ và hành vi của chính mình.
4. Cách dùng main character syndrome?
Tiếng Anh
A: I’m sick of how Lan constantly wants us to solve her problems, yet never spare a minute to learn about our problems.
B: I know right? She has serious main character syndrome.
Tiếng Việt
A: Mình quá chán với cách Lan luôn muốn bọn mình giải quyết vấn đề của nó, nhưng chẳng dành ra nổi một phút lắng nghe những vấn đề khác của bọn mình.
B: Mình biết mà, nó mắc “hội chứng vai chính” khá nặng đấy.