17 Thg 01, 2022ThươngTan Chảy

“Tiền ngoại cất trên mái gianh là để gọi thằng cu về.”

Anh nhớ, trước khi vào tù, anh chỉ mang tiền biếu ngoại đúng hai lần, mà lại là những đồng tiền lẻ.
Đông Hà
Nguồn: The Blues

Nguồn: The Blues

Nửa đêm anh nhận được tin dữ: ngoại anh mất. Anh vào Sài Gòn tròn một tháng, trong ví còn vỏn vẹn mấy trăm. Trong khi nhà ngoại cách anh một ngàn tám trăm cây số.

Nếu đi tàu, về tới nơi, người ta cũng chôn ngoại mất rồi. Anh không dám hỏi mượn tiền vì chưa thân thiết với ai ở đây. Điện về nhà càng không dám. Vụ anh đi tù đã khiến người thân của anh thất thoát tài sản.

Anh chấp nhận mình không đủ tiền để về chịu tang ngoại.

Bảy giờ sáng hôm sau, tài khoản của anh vang lên tiếng ting. Có người nào đấy chuyển khoản năm triệu, đủ để anh trích ra một phần, bay cấp tốc về quê.

Tang lễ xong xuôi, cậu anh kéo anh ra góc nhà: “Anh có biết năm triệu đấy của ai không, của ngoại anh đấy. Lúc ngoại mất, chỉ kịp nói câu ‘Tiền trên mái gianh là để gọi thằng cu về’”.

Lúc đó, anh như muốn khụy xuống đất. Anh nhớ, trước khi vào tù, anh chỉ mang tiền biếu ngoại đúng hai lần, mà lại là những đồng tiền lẻ. Khi ra tù, mẹ vẫn đều đặn tiếp tế anh mỗi tháng mấy trăm. Lần cuối trước khi anh mãn hạn, mẹ bảo: “Anh phá quá, hết tiền nhà rồi. Tiền nuôi anh năm năm trời là tiền bà ngoại anh đấy”.

Cái ngày anh vào Sài Gòn tìm việc, anh cố tình đi thật sớm để ngoại khỏi thấy. Vừa ra đã thấy ngoại chống gậy đi đến, dúi vào anh chiếc túi vải. Không sờ, anh cũng biết đấy là tiền ngoại cho lúc đi đường.

Giờ anh về chịu tang, cũng là nhờ những đồng tiền cuối cùng ngoại cất giữ cẩn thận trên mái nhà. Lúc nào ngoại cũng nghĩ cho con cháu, kể cả lúc đi xa.

(Chia sẻ từ The Blues)

“Tan Chảy” là series thuật lại những câu chuyện tuyệt đẹp về cuộc sống. Bạn cũng có câu chuyện "tan-chảy"? Hãy kể cho chúng tôi tại .


Xem phiên bản đầy đủ

Xem nhiều nhất

Cùng chuyên mục