22 Thg 12, 2020Sáng TạoÂm Nhạc

Vũ.: Chúng ta đã bước qua mùa cô đơn như thế nào?

Vũ kể về việc bước qua những thứ khác, không chỉ là mùa cô đơn.

Mai Nguyễn (Hoài)
Vũ.: Chúng ta đã bước qua mùa cô đơn như thế nào?

Nguồn: Music video Bước Qua Mùa Cô Đơn

Năm 2016, Vũ là một “hiện tượng” trong đám nữ sinh chúng tôi. Lạ Lùng hay Đông Kiếm Em là những tác phẩm “bắt buộc phải nghe” khi thất tình. 

Hơn 4 năm kể từ khi nổi danh với Lạ Lùng, Vũ đã gặt hái nhiều thành công nhất định. Sau một tuần ra mắt, music video Bước Qua Mùa Cô Đơn đã có hơn 5 triệu views, cái tên Vũ trên Spotify có 14,7 triệu lượt nghe chỉ trong năm 2020. Nhưng cuộc trò chuyện với Vũ không đơn thuần về những gì anh có được trong năm vừa qua. Chúng tôi nghe Vũ kể về lạc lối, về sự trưởng thành, và cả cách anh đã bước qua nhiều thứ khác, trong tuổi trẻ của mình.

Vì sao lại là Bước Qua Mùa Cô Đơn, vào lúc này?

Tác phẩm này, với mọi người, có lẽ chỉ là sự trở lại của mình sau 5 tháng kể từ music video Đã Từng Là. Nhưng Bước Qua Mùa Cô Đơn có nhiều hơn thế.

Chắc mọi người cũng biết mình là dân “tay ngang”. Sau khi học ở trường quân đội, giai đoạn sau 2012-2013, mình nhận được một lượng kiến thức khổng lồ về âm nhạc. Mình có nhiều bè bạn mới, với nhiều gu âm nhạc khác nhau.

Mọi thứ với mình rất mới. Mà lúc ấy mình lại còn trẻ nữa, cái gì cũng muốn thử, cũng muốn làm, nhưng mình không quan tâm đến thứ mình giỏi và thứ mình làm tốt. Thế rồi, mình lạc lối.

Sau album Vũ. Trụ Song Song, mình loay hoay không biết bản thân là ai giữa bể lớn âm nhạc. Mọi người thấy mình ra nhạc đều đặn, nhưng thật ra mình rất trăn trở việc mình là ai, mình muốn gì. Mình đã rất nổi loạn.

Mình đến Đà Lạt, tìm đến khóa sáng tác của chị Lê Cát Trọng Lý. Chị hỏi mình rằng, em muốn trở thành idol hay artist. Con đường của hai lựa chọn này rất khác nhau.

Mình suy nghĩ rất nhiều về câu hỏi ấy. Mình hoàn thành Bước Qua Mùa Cô Đơn khi đã có câu trả lời. Đây là bản nhạc “hồi sinh” của mình đấy!

Điều gì đã dẫn đến Bước Qua Mùa Cô Đơn?

Có một điều mình tò mò, nếu mọi người gặp “người cũ” trên đường, mọi người sẽ nói gì. Mình hỏi anh Thành Đồng, mình hỏi chị Lý, ai cũng có những câu chuyện hay để kể. Mình gom góp những mảnh ghép ấy và viết nên bài hát này.

Thật ra nếu gặp lại người xưa, mình sẽ nhìn một chút rồi… chạy, chạy trốn quá khứ!

Viết Bước Qua Mùa Cô Đơn có khó không?

Đây là tác phẩm tốn nhiều nơ ron thần kinh nhất của mình.

Mình bắt đầu sáng tác bài này vào 2 năm trước, xong nổi loạn, xong lại “om”, phải đến lúc ở Đà Lạt mới hoàn thành được. 

Chị Lý bảo mình là người viết giai điệu ổn, nhưng viết lời thì kém cực. Thế nên trong thời gian ở trại sáng tác của chị, mình đọc rất nhiều thơ cổ. Cuốn sách gối đầu giường của mình là "Tục Ngữ Ca Dao Dân Ca Việt Nam" (Vũ Ngọc Phan). Càng đọc càng thấy các bác ngày xưa dùng từ ngữ sao mà hay thế. Mình đã học được cách gieo vần, cách dùng từ từ các bác rất nhiều.

Một điều thú vị nữa là khi nhắc đến mùa Thu trong bài này, mình đã hoàn thành "bộ sưu tập 4 mùa" trong các ca khúc từ trước tới nay. Bạn đếm được các mùa còn lại nằm trong những bài nào không?

Vậy quay Bước Qua Mùa Cô Đơn thì sao?

Music video được quay trong 2 ngày. Trước khi có ý tưởng cho video, mình được nhận lệnh từ đạo diễn là “đóng một vai không cần diễn”, vì MV đợt trước diễn… kém quá. Thế là mình thành pho tượng. 

Thật ra làm pho tượng cũng không phải dễ. Fung La bé tí, 1m55. Mình thì 1m83, cộng thêm cái xe và tủ kính. Có cảnh leo lên dốc xong Fung La lỡ… buông tay, mình thì tưởng còn đang diễn nên không kêu cứu. May mà tủ kính va vào thành đường nên không vấn đề gì, càng may hơn là cảnh quay kia… dùng được!

Music video Bước Qua Mùa Cô Đơn đến giờ vẫn khiến nhiều người xem… khó hiểu. Nội dung của nó chính xác là gì?

Cô gái trong MV chỉ còn một mình trên thế giới, rồi gặp mình - một tiêu bản trong bảo tàng. Cô “tha” mình đi khắp nơi, vì nghĩ đã tìm được tri kỷ. Nhưng sau một cơn mưa, cô bừng tỉnh. Cô nhận ra bản thân là con người, còn anh chàng kia vẫn chỉ là tiêu bản mà thôi. Sự cô đơn của cô, là thật.

Bọn mình đã nghĩ đến hơn 10 cái kết khác nhau cho video này. Cuối cùng, nó là một cái kết mở. Cô có thể chọn bước qua mùa cô đơn, chấp nhận việc mình chỉ có một mình. Hoặc, cô có thể chọn không bước qua, và tự hóa thành một tiêu bản.

Nếu là mình thì mình sẽ cứ bước qua cô đơn thôi, phải sống tiếp chứ!

Hơn 4 năm từ ngày “Hoàng tử SoundCloud” trở thành một hiện tượng, Vũ ngày xưa với Vũ bây giờ có gì khác?

Chắc chắn là nhiều… râu hơn. Dày dặn kinh nghiệm hơn. Và trưởng thành hơn.

Năm 2018, lúc đi diễn ở các show, mình hay than thở khi mọi người lúc nào cũng bảo mình “hát Lạ Lùng đi”. Nhưng giờ, mình không than thở như thế nữa. Mình nhận ra việc hát đi hát lại một bản nhạc cũ nào đó, không phải là để chiều khán giả. Mà cho mình. 

Mỗi lần hát, mình lại có một cảm xúc khác nhau. Và mình cũng được thấy những cảm xúc khác nhau trên gương mặt những người nghe mình hát. Thật ra đó cũng là một loại hạnh phúc, chỉ là khi còn trẻ, mình chưa nhận ra thôi.

Ngày xưa nội dung và ca từ các bài hát cũng đơn giản, toàn chuyện chia tay bạn này, 'crush' bạn kia. Nhưng giờ, mình muốn các bài hát có nhiều màu sắc sâu sắc hơn.

Một câu hỏi mà ai cũng hỏi những nghệ sĩ indie: nỗi sợ bước đến bến bờ mainstream. Vũ có bao giờ sợ mình “mất chất”?

Mình rất hay hỏi mọi người về Ed Sheeran, người chung công ty với mình. Đâu ai có ý kiến gì với anh ấy đâu.

Mọi người vẫn hay hỏi mình mất chất, mình cũng hay hỏi ngược lại rằng chất của mình là… thế nào, mà mọi người lại sợ mất. Tại mình cũng không hiểu chất của mình là thế nào nữa. Chỉ là, mình vẫn luôn tôn trọng đường đi của bản thân, và sẽ không thay đổi vì bất kỳ tác động nào. 

Nghệ sĩ nào cũng có những phương pháp sáng tác riêng, phương pháp của Vũ là...

Mình hay nghĩ ra các từ khóa, rồi đi thu thập câu chuyện của mọi người trong những buổi chuyện trò thân mật. Thật ra những câu chuyện lâm ly, lúc được hỏi, mọi người cũng dễ dàng chia sẻ lắm.

Thỉnh thoảng ý tưởng đến trong những cơn mơ nữa. Mình từng mơ một anh bạn của mình mất đi người yêu, và cách anh đối diện với nó. Sau giấc mơ ấy, Đã Từng Là ra đời.

Từ lúc ra mắt đến nay, có thể thấy nhạc của Vũ gắn với nỗi buồn. Tại sao vậy?

Mình đã xem “You Are The Apple Of My Eyes” rất nhiều lần. Nhưng lần cảm xúc nhất, vẫn luôn là lần đầu tiên. Mình chẳng bao giờ mong nó hết cả. Cảm xúc, ấn tượng đầu tiên của mình với bất kỳ điều gì cũng rất quan trọng.

Khoảng thời gian học quân đội là lúc mình bắt đầu làm quen với nhạc. Mà thời gian ấy, mình chìm trong nỗi buồn. Những nỗi buồn ấy ảnh hưởng đến các sáng tác của mình, cho đến bây giờ.

Ước mơ của Vũ trong âm nhạc?

Tương lai xa, mình sẽ muốn kết hợp với một nghệ sĩ quốc tế. Còn tương lai gần, mình muốn có show diễn lấp đầy một sân vận động. Một ước mơ có vẻ hơi viễn vông, bởi có lẽ khán giả mua vé xem show của mình mong chờ một không gian ấm cúng hơn.

Nhưng âm nhạc nên luôn có sự cấp tiến. Mình đang cố gắng thay đổi cách phối nhạc của mình. Vẫn là ballad, nhưng sẽ nhiều năng lượng hơn.

Vũ có bị ảnh hưởng bởi nghệ sĩ nào không?

Về cách chơi đàn thì mình bị ảnh hưởng bởi Jason Mraz. Còn phong cách sống thì chắc là John Mayer, haha.

Bao giờ cho đến một album sau Vũ. Trụ Song Song?

Sắp rồi, và mình đang rất tập trung cho nó. Theo kế hoạch, mình sẽ hoàn thành vào tháng 2 năm sau, và ra mắt vào tháng 4. Hy vọng thế!


Xem phiên bản đầy đủ

Xem nhiều nhất

Cùng chuyên mục