"Cứ tuột một hạng là mẹ đánh 5 roi, hạng 7 là 10 roi, hạng 8 là 15 roi..." | Vietcetera
Billboard banner
22 Thg 11, 2020
Cuộc SốngGia Đình Tan Chảy

"Cứ tuột một hạng là mẹ đánh 5 roi, hạng 7 là 10 roi, hạng 8 là 15 roi..."

Mẹ anh dặn là, con làm gì thì làm, cuối năm PHẢI được xếp hạng trong top 5 của lớp.

"Cứ tuột một hạng là mẹ đánh 5 roi, hạng 7 là 10 roi, hạng 8 là 15 roi..."

Nguồn: It's Happened to be Vietnam

Ngay từ hồi đầu là mẹ anh đã khắt khe với anh rồi.

Lúc 4,5 tuổi mẹ phát hiện ra anh biết đọc, biết viết thì quyết định cho anh học luôn lớp 1. Vào lớp thì thấy toàn những đứa cao to hơn anh, thông minh hơn anh mà muốn lao ngay về nhà ăn bánh giò như mấy đứa nhỏ khác trong xóm.

Mẹ anh dặn là, con làm gì thì làm, cuối năm PHẢI được xếp hạng trong top 5 của lớp, ví dụ cứ tuột một hạng là mẹ đánh 5 roi, hạng 7 là 10 roi, hạng 8 là 15 roi… nên anh quên luôn mình đang học vượt cấp mà cắm mặt cắm mũi học lấy học để để khỏi bị đánh.

Lên cấp 2, nhờ thành tích xuất sắc đó nên anh được tuyển vô trường Thực Nghiệm Sư Phạm. Ở trường này nhân tài khắp Sài Gòn tụ hội về, nên cuối năm lớp 6, cầm sổ liên lạc với thứ hạng 36 trong tay, anh run lẩy bẩy tính nhẩm số roi trong đầu rồi muốn suy sụp tới nơi.

Mới bây lớn thôi mà anh đã tính đi bụi rồi.

Mẹ hốt đầu anh về, vẫn đánh đòn vì dám bỏ nhà đi nhưng không vì hạng 36 nữa, tại tuy thấp, anh vẫn giữ được danh hiệu học sinh giỏi, hehe.

Nhưng điều đáng nhớ nhất trong chuyện khó tính của mẹ anh, là lúc anh đang điều hành một công ty phân bón gia đình. Vừa mới tốt nghiệp nên trẻ măng trong giới thương trường nhưng may mà có ba mẹ dẫn dắt nên cũng tạm gọi là thành công vào thời điểm đấy.

Loay hoay được vài năm thì biến cố xảy ra, anh chia tay người tri kỷ đã đi cùng anh một đoạn đường dài... Lúc đó anh chẳng thiết cái gì nữa rồi, như kiểu một phần tay chân của anh bị đứt lìa ra. Anh book vé đi du lịch và xin lỗi gia đình rằng anh cần sự khuây khoả.

Không nói không rằng, khi anh về tới nhà thì mẹ kêu anh ngồi xuống, tưởng được an ủi, nhưng không, mẹ chỉ nhẹ nhàng nói: “Nếu con còn để chuyện cá nhân của con ảnh hưởng đến hàng trăm nhân viên và tương lai của họ, con chưa xứng đáng được ngồi vị trí con đang ngồi” rồi đuổi việc anh.

Đuổi việc.

Anh ngẩn ngơ luôn.

Anh muốn giận cũng không được tại đó là cách thương của ba mẹ anh từ xưa tới giờ rồi. Anh nghĩ ba mẹ anh đã đi bán từng cái bánh giầy kẹp chả lụa ở chợ, từng ăn chả lụa kho liên miên ở những ngày bán ế, từng ở trong căn nhà mà phải luôn dự trữ 18 cái xô hứng nước tại mái nhà lủng đúng 18 lỗ mỗi khi trời mưa, nên có thể, ngay tại lúc đó, họ hoàn toàn có lý khi cho anh một kiểu yêu thương mà anh không mong muốn.

Nhưng sau nhiều năm với những thất bại lẫn bài học xương máu của riêng anh, nghĩ lại, anh thấy đó đúng là kiểu tình thương tỉnh táo mà anh cần.

Tan Chảy” là series thuật lại những câu chuyện tuyệt đẹp về cuộc sống, được thực hiện và đăng tải lần đầu tại It’s Happened to be Vietnam.