Mình nhớ khi đó da ảnh siêu trắng, môi thì cong cong hồng hồng, người thì thơm nữa, con trai thời đó chỉ cần có vậy là thành hotboy rồi. Lần đó đám bọn mình làm 1 quầy bán hoa trước trường dịp 20-11 hay 20-10 gì đó, chỉ nhớ là trời lành lạnh, mưa lất phất. Ảnh qua phụ lặt vặt, dọn dẹp và treo bong bóng. Bạn có biết cái khoảng hở từ giữa rốn xuống cạp quần mỗi khi ai đó với tay lên cao, không quá lộ liễu nhưng đủ cho thấy thiên đường là gì không? Đúng rồi đó.
Đang ngắm thì á một tiếng, ngón tay ảnh bị gai đâm chảy máu, mình chạy lại xem có sao không thì ảnh rút mạnh tay ra, đi tới đứa bạn của mình rồi cả 2 xuýt xoa. Mình lấy xe đạp đi về luôn.
Ngày xưa làm gì có dàn âm thanh stereo hay tai nghe bluetooth này nọ, nghe nhạc vcd hay cd gì thì cũng nghe bằng loa TV thôi. Mà mỗi lần nghe như vậy thì TV phải bấm qua chế độ video màn hình xanh lè rất nhức mắt. Mình nhớ là mình mặc bộ đồ đồng phục ướt mưa, nằm xuống sàn nghe nhạc, cái TV thì xanh tràn căn phòng, xanh luôn lên mình.
Tới lúc đó mình mới khóc.
“Tan Chảy” là series thuật lại những câu chuyện tuyệt đẹp về cuộc sống, được thực hiện và đăng tải lần đầu tại It’s Happened to be Vietnam.