Jun Phạm và bố: Hành trình làm điểm tựa xuất phát từ câu "Con xin lỗi" | Vietcetera
Billboard banner

Jun Phạm và bố: Hành trình làm điểm tựa xuất phát từ câu "Con xin lỗi"

Jun Phạm và bố đã phải trải qua những biến cố gì để học được cách yêu?

Jun Phạm và bố: Hành trình làm điểm tựa xuất phát từ câu "Con xin lỗi"

Nguồn: Thiên Minh

Logo

Archimedes đã nói: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng cả Trái Đất này lên”. Khi trưởng thành và đủ sức nâng cả Trái Đất, những người con như chúng tôi dần hiểu rằng mình cũng phải nâng bố mẹ lên, như cách họ từng làm với mình. Bởi một mối quan hệ lành mạnh không thể luôn đến từ một chiều.

Thế nhưng, yêu và làm điểm tựa đúng cách không hề đơn giản. Học yêu là một hành trình khó khăn của cả bố mẹ lẫn con cái.

Chúng tôi gặp Jun Phạm và bác Thu (bố của anh) để nghe kể về hành trình học yêu đặc biệt của họ. Với riêng Jun, những biến động trong cuộc sống đã khiến anh dần trở thành một điểm tựa vững chắc cho bố mình. Hai bố con đã học yêu bằng việc dần vượt qua những biến cố, cùng nhau. 

Trong quá khứ, mối quan hệ của Jun với bố như thế nào?

Ngày xưa, bố Jun khó tính lắm... | Nguồn: Jun Phạm
Ngày xưa, bố Jun khó tính lắm... | Nguồn: Thiên Minh

Jun Phạm: Ngày xưa, bố Jun khó tính lắm. Chưa bao giờ bố bảo “có bố đây, đừng lo”. Phương châm của bố là “phải ra ngoài và chiến đấu cho những gì mình muốn”. Có lẽ vì thế mà Jun chưa bao giờ có cơ hội thể hiện sự yếu đuối của mình với bố. 

Thời trẻ, có gì mình cũng toàn về nhà khóc với mẹ. Hai bố con từ khi Jun còn nhỏ đã chẳng mấy khi chia sẻ với nhau, lại là hai người đàn ông nữa, nên càng lớn càng cách xa. Chuyện ngồi chung trả lời phỏng vấn thế này ngày ấy chắc là chuyện nằm mơ cũng không có.

Khoảnh khắc nào đã khiến mối quan hệ giữa hai người thay đổi?

Mối quan hệ của Jun và bố đã thay đổi nhiều sau khoảng thời gian mẹ mất | Nguồn: Jun Phạm
Mối quan hệ của Jun và bố đã thay đổi nhiều sau khoảng thời gian mẹ mất | Nguồn: Thiên Minh

Jun Phạm: Là lúc mẹ Jun mất. Sự kiện ấy là một cú sốc với cả gia đình. Nó khiến mình suy nghĩ nhiều, tuy vậy, nó vẫn chưa đủ để thay đổi cách hành xử của mình với bố. Vì thời ấy hai bố con không hợp nhau lắm.

Nhưng có một ngày nọ, hai bố con cãi nhau rất to. Mình đã lớn tiếng và rất ích kỷ, xong bố… vô bệnh viện nằm luôn. 

Giây phút nhìn thấy bố trong bệnh viện, mình nhớ đến mẹ. Một người thân còn sống 'sờ sờ' ở đây mà mình không học yêu thương họ, thì khi mọi chuyện muộn màng rồi, mọi thứ cũng sẽ vô nghĩa. Từ khoảnh khắc nhận ra điều ấy, Jun tập thay đổi. Mình cố gắng thay mẹ chăm lo nhiều thứ trong nhà. Khi một ngôi nhà đã mất đi bếp lửa, thì phải có người đốt cháy nó lại bằng một cách khác.

Bác Thu: Khoảng thời gian sau khi mẹ Jun mất, bác thấy con mình cũng đã thay đổi nhiều. Mấy bố con ngày trước chẳng để ý gì chuyện dùng cơm chung, nhưng lại dần học cách về nhà đúng giờ mỗi bữa chiều để ăn cơm cùng nhau.

Khi bác ở bệnh viện, Jun chạy đến và nói một câu mà đến giờ bác vẫn không bao giờ quên được: “Bố tha lỗi cho con”. Những ngày sau, Jun cũng là người chăm lo và quan tâm mình từng chút. Lúc ấy, bác biết con mình đã trưởng thành, nên bác xúc động và tự hào lắm.

Lúc nói câu “Bố tha lỗi cho con”, Jun đã nghĩ gì?

Jun Phạm: Đó là câu nói mở đường cho hành trình Jun tập làm điểm tựa cho bố. 

Trước đó Jun còn trẻ con nên tung hoành lắm, việc nói xin lỗi hay cảm ơn là một điều vô cùng khó và mình chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ làm. Khoảnh khắc dám chấp nhận nói lời xin lỗi, với Jun, là lúc đánh dấu mình thực sự trưởng thành. 

Lúc mình có đủ can đảm để nói xin lỗi bố, không chỉ bố vui đâu. Bản thân mình cũng đã rất hạnh phúc, như cởi được hết mọi gánh nặng trong lòng và sẵn sàng gần bố hơn. Hai bố con ngồi ở bệnh viện mà lòng nở hoa luôn.

Hai bố con yêu thích điều gì nhất ở nhau?

Là hai người đàn ông trong gia đình, để gần gũi với nhau, bố và Jun đã nỗ lực rất nhiều | Nguồn: Jun Phạm
Là hai người đàn ông trong gia đình, để gần gũi với nhau, bố và Jun đã nỗ lực rất nhiều | Nguồn: Thiên Minh

Bác Thu: Thích nhất là Jun rất biết hỏi thăm, quan tâm chăm sóc bác. Thích hơn nữa là những lần được Jun… lì xì.

Jun Phạm: Thích nhất ở bố là bố tháo vát, gì cũng biết. Điện đóm, đồ dùng trong nhà mình toàn là bố sửa, mà bố còn văn thơ lai láng, ca hát giỏi nữa.

Ngày xưa mình không thích nghe bolero. Sau này có dịp ngồi nghe với bố, nghe bố kể sự tích của mấy bài nhạc thì dần cũng thấy nó hay. Được ngồi nghe nhạc bolero, nhạc vàng chung với bố cũng là một trong những điều mình thích nhất.

Có điều đặc biệt gì bố con Jun muốn người còn lại thực hiện cho mình mà vẫn chưa được không?

Bác Thu: Jun cũng tới tuổi rồi, bác mong đến đám cưới Jun lắm!

Jun Phạm: Mình nghĩ cũng đến lúc nên có người bầu bạn với bố. Nếu được dự đám cưới của bố trước đám cưới mình thì chắc cũng vui lắm, haha.

Bác Thu: Thôi bố lớn tuổi rồi, cho bố nhẹ đầu đi nhé (cười).

Trải qua một chặng đường dài trong việc học cách hiểu nhau. Mối quan hệ của Jun và bố hiện tại đã thay đổi thế nào? 

Là một người con đang tập trở thành điểm tựa cho bố, Jun mong bố sẽ chia sẻ nhiều với mình hơn | Nguồn: Jun Phạm
Là một người con đang tập trở thành điểm tựa cho bố, Jun mong bố sẽ chia sẻ nhiều với mình hơn | Nguồn: Thiên Minh

Jun Phạm: Mình chịu nói chuyện nhiều hơn, và cũng mong bố chia sẻ nhiều hơn với mình. Nhiều lúc cứ tưởng mình với bố đã đến thời điểm cái gì cũng nói cho nhau nghe rồi, nhưng thật ra bố vẫn có nhiều tâm tư chẳng chịu nói với mình.

Bác Thu: Thật ra bác cũng không muốn cái gì cũng kể với Jun. Bác biết con mình ở ngoài đời đã đủ mệt, nên không bao giờ muốn con có thêm bất kỳ gánh nặng gì khi lo nghĩ cho mình cả. Jun cứ sống hạnh phúc là bác vui rồi, chẳng mong gì hơn đâu. Bác tự lo được.

Con người luôn thay đổi, và mối quan hệ giữa cha mẹ-con cái cũng sẽ thay đổi theo thời gian. Jun và bố có mong muốn rằng sau này mối quan hệ của cả hai sẽ có gì khác hơn hiện tại không?

Jun mong bố sẽ nói nhiều với mình hơn | Nguồn: Jun Phạm
Gia đình, nghĩa là ai cũng phải tự học cách trở thành một điểm tựa để chúng ta dựa vào nhau. | Nguồn: Thiên Minh

Bác Thu: Bác luôn hãnh diện khi thấy con mình đang lớn lên từng ngày. Bác chỉ mong còn ngày càng phát triển hơn trên con đường con đi, còn mình thì cố gắng giữ sức khỏe để luôn làm một trụ cột vững chắc của con là được rồi.

Jun Phạm: Chắc chắn hỏi bố muốn gì thì bố sẽ không nói đâu, lúc nào cũng "không, không, không". Vì thế Jun luôn chủ động làm những điều mình muốn làm. Có nhiều điều mình chưa làm được cho mẹ, mình mong sẽ bù đắp hết cho bố.

Ai cũng sẽ thay đổi. Bây giờ bố nhìn vui vẻ thế thôi chứ chẳng ai biết một năm nữa tính cách sẽ thay đổi thế nào. Việc chủ động cũng là thứ giúp mình tiến lại gần bố hơn. Bởi nếu cứ im im, nghĩ rằng mình đã hiểu hết thì mình sợ sẽ lỡ mất cơ hội bắt kịp được suy nghĩ của bố.

Những thăng trầm trong cuộc sống gia đình khiến Jun nhận ra rằng chẳng ai có thể một mình trở thành điểm tựa cho người thân. Gia đình, nghĩa là ai cũng phải tự học cách trở thành một điểm tựa để chúng ta dựa vào nhau. Mà để học được điều đó, là một hành trình không bao giờ dừng lại.

“Cứ để con!” là chuỗi nội dung của Vietcetera, song hành cùng dự án Học Yêu By Prudential, với thông điệp: Trong gia đình, tình yêu chảy xuôi, và cũng chảy ngược; hãy học yêu để trở thành điểm tựa của nhau.

Ngoài ra, hãy đón xem Talkshow Học Yêu by Prudential, được phát sóng cố định vào thứ 7 tuần thứ 3 mỗi tháng trên 2 kênh Facebook của Prudential và Vietcetera.

Tìm hiểu thêm tại: Bảo hiểm Nhân thọ Prudential Việt Nam