Gia đình mình khá truyền thống. LGBTQ+, tính nam độc hại hay nữ quyền là những khái niệm xa lạ với ba mẹ. Hơn hết, họ khắt khe chuyện đồng tính lắm.
Năm 19 tuổi, mình từng nhắn tin với một người đàn ông qua ứng dụng hẹn hò. Mẹ mình phát hiện, bảo đừng chơi với mấy đứa đồng tính, coi chừng bệnh. Như bị xúc phạm, mình cãi lớn: “Đồng tính có gì mà bệnh, con đồng tính đó thì sao!”.
Hình như mẹ chưa bao giờ mường tượng đến viễn cảnh này. Nghe xong, bà khựng lại hồi lâu, rồi bật khóc. Lúc sau mẹ gọi chị mình đến. Chị thậm chí khuyên mình “thẳng” lại.
Sau sự kiện năm 19 tuổi, mình dần tạo khoảng cách nhiều hơn với gia đình. Mình bắt đầu sống xa nhà, tự kiếm tiền, tự lập ở Sài Gòn. Suốt những năm đầu, mình hạn chế liên lạc với gia đình nhiều nhất có thể. Nếu nói chuyện quá lâu, ba mẹ sẽ lại quay về chuyện cưới xin, lấy vợ, hoặc tha thiết muốn mình “thẳng” lại.
Gần đây, khi thu nhập bắt đầu ổn định, mình thỉnh thoảng gửi quà, tiền về cho gia đình. Trong khoảng 2 năm trở lại, mình dọn đến sống cùng người yêu và gia đình anh. Mọi người đều đối xử với mình như người thân trong gia đình. Thấy cuộc sống của mình hạnh phúc, ổn định, mẹ cũng xuôi dần, ngưng áp đặt những yêu cầu mẹ nghĩ là tốt cho mình.
Hồi đầu năm, khi về quê, mình cũng nhân cơ hội để làm thân hơn với mẹ. Lúc mẹ đang làm việc, mình lại gần, hỏi bất chợt: “Mẹ, sau này con với người yêu cưới nhau, mẹ muốn tham dự không?”. Mẹ vẫn lặng đi như lần đầu mình vô tình come out với mẹ, nhưng có lẽ là sự “lặng đi” của tha thứ và chấp nhận. “Ừ, đi chứ con”. Mẹ đáp gọn.
Trong giây phút đó, mình nghĩ mọi nỗ lực thời gian qua đã gặt được chút ít thành quả. Mình hiểu, trong thâm tâm mẹ vẫn lấn cấn nhiều điều. Mẹ chọn chấp nhận bởi dù sao, mình vẫn là con của mẹ, và chắc mẹ cũng muốn chứng kiến những khoảnh khắc hạnh phúc của con về sau.
(Chia sẻ bởi Phong Đỗ)
“Tan Chảy” là series thuật lại những câu chuyện tuyệt đẹp về cuộc sống. Bạn cũng có câu chuyện "tan-chảy"? Hãy kể cho chúng tôi tại tanchay@vietcetera.com.