Trước khi chuyển vào TP.HCM sinh sống, tôi đã quyên góp gần 300 cuốn sách cho một thư viện cộng đồng nhỏ ở Hà Nội. Lúc bỏ vào thùng giấy để chuyển đi, tôi mới nhận ra mình sở hữu số sách nhiều hơn mình cần. Rất nhiều trong số sách đó tôi chưa đọc hoặc cũng có thể, sẽ không bao giờ đọc.
Từng cuốn sách trượt qua tay tôi, từ quen thuộc đến lạ lẫm. Cho đến khi bộ truyện "Harry Potter" của J.K. Rowling hiện ra trước mặt, tôi đã khựng lại một chút. Cứ như thể được trao vào tay cái xoay thời gian, tôi quay trở về ngày xưa, về thời chúng tôi.
Lần đầu tiên ấy mãi không quên
Với lũ chúng tôi, Harry Potter là lần đầu tiên chúng tôi bước vào một thế giới kỳ ảo, của những phù thủy, pháp sư, gia tinh, những sinh vật huyền bí. Đó cũng là lần đầu lũ chúng tôi biết đến Harry, Ron, Hermione... biết đến đũa phép, thần chú, nhật báo tiên tri, bọn giám ngục, "Kẻ mà ai cũng biết là ai"...
Chính Harry Potter đã hình thành khái niệm (concept) về thế giới phù thủy trong đầu chúng tôi. Một thế giới tưởng tượng, bao la và rộng lớn. Thay đổi cách chúng tôi hình dung về phù thủy với những người phụ nữ già, mũi khoằm và chuyên làm điều xấu...
Đặc biệt hơn, lần đầu tiên chúng tôi biết mình là một con người- muggle. Dù sau này có học hay đọc sách sinh học, lịch sử, xã hội học... nhưng định nghĩa về con người của lũ chúng tôi vẫn thế- muggle, những cá thể phi phép.
Harry Potter đâu chỉ "mở mắt" lũ chúng tôi về thế giới phù thủy, mà còn giúp chúng tôi nhận ra nhiều thứ đằng sau đó nữa. Cuốn truyện gắn mác "thiếu nhi" đó đã theo chúng tôi nhiều năm tháng sau này, dạy cho chúng tôi nhiều bài học lớn chẳng thua kém gì các cuốn sách, học thuyết... của những học giả vĩ đại.
Chiến đấu với con quỷ bên trong mình
Harry là Voldemort và “kẻ mà ai cũng biết là ai đấy" cũng chính là Harry. Đấy là cái tài của J.K. Rowling khi xây dựng cặp nhân vật xuyên suốt trong cả 7 tập truyện. Hay nói đúng hơn, Voldemort chính là "con quỷ" trong chính con người Harry vậy? Vì thế, cuộc chiến trong cuộc đời của cậu bé phù thủy, thực ra là cuộc chiến với chính mình.
Chúng ta đều có cuộc chiến của riêng mình, và cuộc chiến với chính mình. Những thất vọng, áp lực, sự trì hoãn, cái xấu ẩn sâu bên trong... đang ngày ngày nhấn chìm, khiến chúng ta mắc kẹt trong dòng sông cạn của cuộc đời.
Chỉ có một cách duy nhất để thoát ra "cái bẫy" đó chính là đối diện. Chiến đấu với con quỷ bên trong mình là một cuộc chiến lâu dài nhưng ngày nào chúng ta chưa khuất phục, ngày đó chúng ta vẫn còn cơ hội để chiến thắng nó. Và quan trọng hơn, chúng ta lớn lên mỗi ngày.
Tin vui mọi thời khắc trong đời
Bộ truyện "Harry Potter" giống như hạt mầm hy vọng còn sót lại trong chiếc hộp của Pandora khi nàng bay xuống trái đất. Mọi xấu xa, nghi hoặc, phản trắc, đau buồn... không thể sánh bằng niềm tin vui.
Nếu không có những đợt khủng hoảng, tôi sẽ không bao giờ hiểu được ý nghĩa của giám ngục và thần hộ mệnh. Nếu phải miêu tả thời gian trầm cảm tôi vượt qua, không hình ảnh nào miêu tả chân thực bằng các giám ngục. Chúng đen tối, ảm đạm, buồn đau, tuyệt vọng... vẩn lên như khói, hút lấy mọi nguồn vui và ý nghĩa sống của bản thân.
Tôi cứ chìm dần trong đó, không thể nào thở được cho đến khi tự mình hô to thần chú "Expecto Patronum", gọi dậy thần hộ mệnh của mình. Tất nhiên, chẳng có thần hộ mệnh nào hiện ra nhưng thái độ chấp nhận và vượt qua chính là thần hộ mệnh của tôi.
Cho đến tận bây giờ, mỗi khi chán nản hay tuyệt vọng, tôi đều tự ngân lên trong lòng mình câu thần chú đầy niềm tin vui đó.
Cho mình một vài bạn đồng hành
Bên cạnh những cuộc chiến, bên trong và bên ngoài, 7 tập truyện là 7 năm học của Harry. Chúng ta được trải qua đủ thứ trong thế giới đó, từ chuyện học hành, đến các kỳ thi, từ tình yêu ngốc xít đến việc trưởng thành... trên tất cả đó là những người bạn hoa niên, những người đồng hành trên hành trình lớn lên của chúng ta.
Kể từ cái đêm Noel lạnh giá ở năm đầu ở trường Hogwarts cho đến trận chiến cuối cùng với Voldemort, tình bạn luôn hiện diện khi ấm áp, lúc mạnh mẽ, khi dằn dỗi lúc không nề hà mạng sống để bảo nhau. Chính tình bạn vượt qua mọi cung bậc cảm xúc đó đã giúp cho Harry, Ron và Hermione đi qua những thời đen tối, những khoảng đẹp tươi.
Từ những người bạn, bộ ba Harry - Ron - Hermione đã trở thành những người đồng hành, những mảnh ghép trong đời không thể thiếu được. Chúng ta cũng như thế cả, sẽ luôn gặp được những người bạn đích thực trong cuộc đời mình. Chẳng vì thế mà người thông thái vẫn nói, nếu muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi dài hãy tìm bạn đồng hành.
Kiên trì theo đuổi giấc mơ của mình
Trước khi Harry Potter đến được với thế giới, nó đã từng bị từ chối 12 lần. Nếu không có những nỗ lực bền bỉ, sự kiên trì hẳn J.K. Rowling đã buông xuôi câu chuyện vĩ đại của mình khi các nhà xuất bản, lần này đến lượt khác, từ chối hay thậm chí dè bỉu.
Chính sự kiên trì theo đuổi niềm tin của mình, J.K. Rowling đã không "đẽo cày giữa đường". Đến nay, Harry Potter đã là một thương hiệu trên toàn cầu. Nó không chỉ là một bộ truyện kỳ ảo hấp dẫn mà còn tạo ra cả một nền văn hóa.
Mỗi khi tôi định từ bỏ một điều gì đó, công việc đang làm, một mối quan hệ, một dự án... tôi đều nhìn lại câu chuyện của J.K. Rowling và tự dặn mình "hãy kiên trì". Chính sự kiên trì đã mở ra những góc nhìn mới, những cách tiếp nhận, và cấp thêm nguồn sức mạnh để tôi có thể vượt qua và tiếp tục dẫn bước. Và cuối cùng, sự kiên trì chính là kim chỉ nam cho chúng ta tiếp tục dẫn bước trên đường đời.
Tạm kết
Nhiều người không tin “mãi mãi” là có thật. Nhưng lũ chúng tôi, những người hâm mộ Harry Potter thì tin. Câu thoại kinh điển của giáo sư Dumbledore và thầy Snape còn theo chúng tôi mãi, từ ngày bước vào thế giới ma thuật và pháp thuật đó. Nó đâu chỉ gói trọn niềm yêu của thầy Snape với Lily, nó gói cả tình yêu của chúng tôi vào bộ truyện và cuộc đời này.
“Sau ngần ấy thời gian?”
“Luôn luôn.”